Là một fan Samsung, tôi thường xuyên theo dõi các đối thủ, và phải thừa nhận rằng lần này tôi đặc biệt chú ý đến bộ đôi iPhone 17 và iPhone Air. Không phải vì tôi muốn đổi máy, mà vì Apple đang làm một điều khá thú vị: kết nối giữa thiết kế bên ngoài và ngôn ngữ phần mềm.
Điểm khiến tôi ấn tượng chính là cách cụm camera của iPhone 17 và iPhone Air gợi nhớ đến hiệu ứng Liquid Glass mới xuất hiện trên iOS 26. Cảm giác như Apple đang cố tình tạo ra một sự đồng bộ giữa phần cứng và phần mềm – nơi mặt lưng mờ nhẹ như bề mặt kính hòa quyện cùng hiệu ứng mờ ảo trong giao diện iOS.
Dù vậy, cũng có không ít điểm thiếu nhất quán. iPhone 16 từng có thiết kế camera tương tự, dù khi ấy Liquid Glass vẫn chưa ra mắt. Thậm chí phiên bản iPhone 17 Pro lại không hề mang dấu ấn “frosted” đặc trưng này, khiến tổng thể dòng iPhone 2025 trở nên hơi lạc nhịp.
Dẫu vậy, tôi vẫn đánh giá cao ý tưởng đó. Trong thế giới smartphone, rất hiếm khi ta thấy một thiết kế phần cứng phản chiếu tinh thần của phần mềm bên trong. Dù là trùng hợp hay có chủ đích, Apple đã phần nào gắn kết được hai yếu tố tưởng chừng tách biệt này – và đó là điều đáng để học hỏi.
Tôi tin rằng Galaxy S26 sắp tới của Samsung, với cụm camera được cho là lấy cảm hứng từ Galaxy Z Fold 7, sẽ không kém phần sang trọng. Tuy nhiên, nếu xét về sự liên kết giữa thiết kế và giao diện One UI, rõ ràng vẫn còn khoảng trống để Samsung khai thác. Tôi mong rằng hãng sẽ sớm tìm ra cách để “ngôn ngữ thiết kế” của máy và phần mềm có thể đồng điệu hơn.
Cuối cùng, có thể tôi không thích cách Apple thực thi ý tưởng này, nhưng tôi thật sự thích triết lý đằng sau nó. Hiệu ứng Liquid Glass vẫn chưa hoàn hảo, song khái niệm về sự hòa quyện giữa phần cứng và phần mềm là điều mà tôi hi vọng Samsung sẽ tiếp thu và phát triển tốt hơn trong tương lai.